Những giọt piano tím buồn rơi rơi…
Cố chờ tháng mười hai rồi sẽ ấm
Cố chờ tháng mười hai rồi sẽ ấm
Tim ngoan khẽ rung dịu dàng nồng nàn
Sao chẳng thấy đâu trừ không khí lạnh
Môi Thần Thánh nào biết chi tội lỗi
Chỉ thấy nắng vàng rải đầy mật ngọt
Đẫm hồn mình trong những giọt mưa đông
Và những vô cùng rơi vỡ không tên
Người ở bên kia ấm cả khoảng trời
Ta ở bên này tơi bời nhung nhớ
Đêm gối đầu sương mọng nụ hoa mơ
Tháng mười hai với đóa ly vàng nở rộ
Bóng tối rơi nghiêng chạm ngón tay gầy
Gió lạnh mưa phùn sánh bước bâng khuâng
Ai sẽ nhớ tàn tro than ngày ấy
Ô cửa nhỏ trăng vàng trên mái tóc
Nhà ai ngọc lan thơm ngọt vai mềm
Tìm bình yên ta dựa câu thơ nhỏ
Mười hai ơi ta thôi giận thôi hờn
Dẫu xuân đến hạ qua thu thay lá
Đông tàn rồi mộng có còn hanh hao
Rồi cũng sẽ ấm mãi đến ngàn sau
Dẫu chút ấm chỉ là hư hư ảo
Nên trần gian buồn buồn mãi khôn nguôi
Chúa ở trên cao Chúa biết hay không
Ta ném ta về vào cõi hoang sơ.
HNT
(30.12.10)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét