Thứ Tư, 19 tháng 1, 2011

DỆT - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO


Mẹ dệt con từ hình hài của cha
Tình yêu chín tháng mỏi mòn ngóng đợi
Giọt nước mắt kết tinh từ máu
Nẩy nụ mầm biếc xanh

Trời dệt chia phôi bằng mưa
Tháng bảy Ngưu Lang rời xa Chức Nữ
Mẹ dệt hạnh phúc bằng mũi kim
Vá thân phận đàn bà
Hơi thở dốc mùa khô hạn

Qua giấc trưa
Ngày ngắn kéo đêm về tựa gối
Tóc mướt xanh nối thêm sợi không màu
Ai dệt nỗi buồn bằng lòng trắc ẩn?

Mẹ dệt tình yêu trong hình hài ngàn năm
Trái cấm
Không có A Đam và Eva
Người vẫn yêu người say đắm?

Em dệt buổi chiều hoa Loa Kèn chấp chới
Cơn mưa qua xóa sạch dấu chân người
Biển phía ấy cồn cào trên cát bỏng
Anh có dệt bao giờ nỗi nhớ cho em?.

N.T.A.Đ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét