Chiều gợn sóng phủ màu sương khói
Biển không anh tím cả hoàng hôn
Trên cát trắng bồng bềnh sóng vỗ
Vương xuống thành trăm hạt tương tư
oDẫu thương nhớ làm sao em khóc
Nước mắt này trôi dạt về đâu
Đêm khuya một thoáng ơ thờ nhớ
Biển xưa trăng lạnh ai chờ bóng ai...
o
Mùa đông có điều gì tha thiết
Mà em không thể ngủ để quên
Mùa đông có điều gì tha thiết
Mà em không thể ngủ để quên
Nỗi nhớ xa xôi không thể dứt
Đông về rưng rức đọng trên môi.
HNT
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét