Thứ Ba, 15 tháng 12, 2009

THƠ PHAN TRUNG THÀNH

SÔNG HƯƠNG LẠI XANH

Bụi đời lắng phía dòng trong
Mấy hôm Huế ốm nằm không thật mình
Cây soi mờ lá mật kinh
Ngực gương chiếu bạc góa tình sóng đau

Em thắt yếm mấy vòng cầu
Thuyền ta qua viếng vòng sau câu hò
Giữ cành vông vang em cho
Rồi đi như thể ...giả đò cuối đêm

Huế buông xuống nửa trăng thiền
Qua sông cánh hạc bay nghiêng ấy mà

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét