ta bỏ đời ta đi mấy bữa
mà ra thương hải biến tang điền
mới hay lắm thứ mình không thể
ngắn ngủi mùa thơ, ngắn ngủi em
lắm thứ không cầu không cưỡng được
trong cơn tình sự sắp tàn hơi
níu em là níu lời chia biệt
khi đã ta đây cạn kiếp người ?
về lại đời ta coi bóng xế
phủi tay là trắng cả bàn tay
ta che sao hết từng cơn gió
có thể mùa đông thổi tối nay...
12-09
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét