Thứ Bảy, 7 tháng 9, 2013

TIỄN BIỆT - HỒ NGẠC NGỮ


TIỄN BIỆT

Vẫn biết tình yêu có những vực sâu
Em không thể vượt qua khoảng cách
Vì như thế em như người đánh mất...
Tất cả cuộc đời để được mình anh

Anh cũng chẳng có gì, ngoài trái tim mong manh
Chứa những câu thơ chỉ mình mình đọc
Những câu thơ, đôi khi là tiếng khóc
Anh viết chơi giữa cơn đói tình người

Nhưng khi gặp em, anh bỗng thấy cuộc đời
Thật tươi đẹp như đóa hồng buổi sáng
Anh sống lại tuổi mười lăm, mười tám
Cái tuổi yêu thương trận gió nhiệm màu

Cơn gió nào rồi cũng sẽ qua mau
Chỉ còn lại những dòng tin mất ngủ
Anh sẽ xóa những nẻo về quá khứ
Tiễn biệt một người không phải của anh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét