Tôi đang rơi thảm hại
hai bàn tay rách nát tả tơi
chới với tìm điểm tựa
vực thẳm thời gian chẳng hề có đáy
tóc khô dựng đứng cả thời hoang mang
lóc cóc tiếng mỏ ai khua cuối đường chiều
ai khản đặc giọng kinh cầu hồn tìm vía
thành phố tuột dài âm điệu ẩm mốc
lên mấy cọng rêu già
tôi đang rơi thảm hại
hố mắt sâu mê chứng mù lòa
những dấu chân tà linh bám sâu gốc rễ
ung nhọt nỗi buồn di căn
lật mấy con bài tự bói cho mình quẻ tử
bóc trắng lối bay di thực phần hồn
trên đôi cánh mỏng tang chất đầy dĩ vãng
rẫy rụa đỉnh mù câm
tôi đang rơi thảm hại
một đường kỷ hà chồng lấp cơn đau
mười ngón tay bầm máu cô đơn
vạch xuống đất đen dáng dấp loài thú dữ
bật tiếng tru gào rin rít kẻ răng
muốn nhai nuốt ý thức hành hương
tuyệt vọng
nhuộm kín bầu trời
màu hổ phách tang thương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét