Tháng Giêng vằng vặc trăng xanh
đóa hoa thầm lặng long lanh giọt buồn
Màn đêm lấp lánh hạt sương
ru nhau một thoáng yêu thương dỗ dành
Tình thơ tựa mối tơ mành
một mai gặp lại, ngọt lành còn không
Trăng ơi sáng mãi bên sông
chút hương cho gió kẻo không trăng tàn
Dẫu đời gieo lắm bẽ bàng
thôi về đứng ngóng bạt ngàn sao xa
Trời khuya giá lạnh mình ta
chợt nghe cỏi tạm ta bà bể dâu
Còn đây mắt biếc u sầu
chìm trong cát bụi bạc màu biển trăng
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét