Thứ Năm, 8 tháng 11, 2012

MỘT THOÁNG LÀNG TÔI - PHAN LỆ DUNG

những mái nhà níu nhau thân thiết
chiều về nhả khói lên không.
làng tôi
xa xa
ngun ngút cánh cò.

nơi con sông rẻ ngang
con đường cỏ lau líu chíu chạy đến ngỏ nhà.
tôi về
buổi chiều trời không mây
gió thổi rát cánh đồng
thiếu nữ sau lũy tre nhìn trời ái ngại
lũ trẻ bên đường
buồn bã nhìn bến sông không có nước.

tôi bước đi
lòng xao xác
qua Bàu Ô nắng rơi trên cánh đồng trắng.
căn nhà không khép cửa
chị tôi đứng thấp thỏm nhìn trời
khóe mắt ngấm nổi lo.

tôi hết nhìn chị lại nhìn ra sông
 con cá bống chết khô trên bến cát.
gió thổi dạt nhũng ngọn lá về phía chân cầu
để lại tia nắng yếu ớt nằm vắt trên vạt cỏ khô

thoảng trong gió có tiếng thở dài...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét