Thứ Bảy, 7 tháng 7, 2012

THƯ GỬI ANH - PHAN LỆ DUNG

Anh không gọi em
Ngày đi rất chậm
Tiếng quạt rơi buồn trên chiếc màn cũ
Chuyến tàu qua thoi thóp gọi chiều.

Anh không gọi em
Đêm dài trôi mãi không dừng lại
Cây đàn không phủ tấm voan
Cái giá sách khập khiểng
Con gián cánh trên nóc tủ chết khô.

Anh không gọi em
Em nghĩ mình mắc lỗi
Nên hôm ấy trời buồn.

Anh đã cho em nhũng ngày tháng ấm êm
Như những cánh hoa mưng bình yên trên mặt hồ tím
Những buổi đi về qua cầu Bến Ngự,xuống đường Phan Châu Trinh
Em ngồi sau xe gió thổi tung chiếc nón
Bửa hen. hò ở quán nước sân ga,anh nắm tay em vôi.vã.

Giờ,em như chiếc lá
đi qua mùa thu
Gọi mùa đông thăm thẳm

Hay anh đã quên…
Anh ơi,
Cuối thu rồi
Sao không gọi em
Ngoài trời đã hết nắng.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét