Thứ Ba, 10 tháng 7, 2012

BỐN MƯƠI NĂM NHỚ LẠI - NGUYỄN ĐĂNG TRÌNH

trời ơi con gái quá nhiều
làm sao đếm hết một chiều lang thang!
nguyễn miên thảo

muốn ngất xỉu trước một rừng con gái
[mà mười em xinh hết thảy mười em]
ráng cầm cự không để mình tan chảy
vẫn mềm xèo số phận một que kem!

chiều mùa đông tìm đâu ra chút nắng
run cứ run mà lại… toát mồ hôi
lần đầu tiên trong đời nghe lạnh cẳng
đầu nam mô và miệng… “chết tui rồi!”

ngoài trận địa luôn tả xung hữu đột
không ít khi vài chục chọi hàng trăm
hô xung phong lao người lên bứng chốt
sao bây giờ bệ rạc… gã cà lăm!

biết bao lần bị vây trên đỉnh núi
địch trùng trùng trò tiền pháo hậu xung
chơi cận chiến lưỡi lê đâm túi bụi
vẫn hiên ngang dù biết sắp tiêu tùng…

mắc mớ chi thăm sân trường con gái
một mình ênh nhè đúng lúc giờ chơi
để chết đứng trận tiền như từ hải
giữa rừng tên:“anh thiếu úy gì ơi!”…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét