Thứ Bảy, 10 tháng 3, 2012

GIANG HỒ TRUYỆN - ĐINH THU

Ta hành hiệp bình sinh kiếm gỗ
Nội công run rẩy trước dung nhan
Vào tửu điếm vài ly say oắt
Bộ dạng Tiêu Phong rời Cái Bang

Giữa đồng vắng tâm cuồng tay hứng
Thấy Lệnh Hồ Xung chợt bàng hoàng
Ngỡ Trung Nguyên vắng Vô tình kiếm
Nhiễm thói đời múa gậy vườn hoang

Ngán cảnh treo cây sư Bất Giới
Quay đầu theo Phương trượng Thiếu Lâm
Tàng kinh các ngày đêm đọc sách
Nuốt cơm chay nước mắt không cầm

Qua Võ Đang tưởng đâu ngã mặn
Té thiền sư giống tổ Tam Phong
Bái biệt Hoa Sơn thôi luận kiếm
Côn Luân Tam Thánh hết hoài mong

Đến Không Động mà tâm vẫn động
Tập bao quyền cước thiếu lực kình
Thương Ma giáo nhưng không thụ giáo
PháiToàn Chân mà giả thất kinh

Ra Quan ngoại sợ chiều sa mạc
Bão cát bay tan tác võ môn
Sở Lưu Hương biệt vô âm tín
Mơ sáng ra chưa mất linh hồn

Đêm kỷ viện đèn lồng trướng rủ
Tung vô chiêu người ngọc liên thành
Thân chiến bại từng vô song kiếm
Gặp má hồng mồ cỏ lên xanh

Đời cô độc Độc Cô Cầu Bại
Chiều Nga My nhớ mắt ni cô
Ngộ giai nhân kinh văn quên hết
Bí kiếp sư môn rụng đáy hồ

Nũ lưu hiếm có Chu Chỉ Nhược
Mặt hoa tối độc phụ nhân tâm
Trương Vô Kỵ cung tay gác trán
Ta chờ thiên cổ rút gươm đâm

Cổ Long bị hại đành yểu mệnh
Kim Dung viết lại chưởng ngày xưa
Kiếm hiệp kỳ tình không Kim Cổ
Ta buồn phiền chán lục lâm chưa

Ôi mới biết giang hồ hiểm ác
Quy ẩn miền quê học đuổi gà
Bằng hữu đến mài dao cắt tiết
Gặp quần hùng vi bộ lăng ba

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét