Một ngàn năm không thực sự quá dài
Thời gian ấy có thể là tấm lịch
Treo lên tường cho nhà cửa thêm vui
Mất, và chưa bao giờ không giành lại được
Chưa bao giờ đất tự bỏ ra đi
Đất vẫn của người như da với thịt
Cóng đêm đông rát bỏng trưa hè
Đất của những bàn chân in dấu
Thời gian không xóa được bao giờ
Đất chật in cả chân lên đá
In lên sông ngòi lên biển khơi xa
Bao thế hệ người rầm rập đi qua
Dấu in lại trên từng trang sách
Trên câu thơ câu hò tiếng hát
Từng lời ru sóng vỗ đôi bờ
Bàn chân đi nới rộng sơn hà
Chân đất có cả chân cành vàng lá ngọc
Công chúa ơi thuở nào rơi nước mắt
Dấu chân người in trên đèo Hải Vân
Đất của những bàn chân tình sử
Đặt lên tim nhau thấm mối tình nồng
Một sáng nào tim run lên bần bật
Tình yêu như quà tặng của cha ông
Đất có một đôi lần bị cướp
Nhưng đất không đi biệt bao giờ
Kẻ gian tế chỉ cướp đi phần xác
Phần hồn sừng sững núi non kia
Và hôm nay tức là mãi mãi
Tình đi xa xứ lại quay về
Cảm động đến làm rơi nước mắt
Lệ lại hòa hồn cốt núi sông kia
16-3-2012
Thời gian ấy có thể là tấm lịch
Treo lên tường cho nhà cửa thêm vui
Mất, và chưa bao giờ không giành lại được
Chưa bao giờ đất tự bỏ ra đi
Đất vẫn của người như da với thịt
Cóng đêm đông rát bỏng trưa hè
Đất của những bàn chân in dấu
Thời gian không xóa được bao giờ
Đất chật in cả chân lên đá
In lên sông ngòi lên biển khơi xa
Bao thế hệ người rầm rập đi qua
Dấu in lại trên từng trang sách
Trên câu thơ câu hò tiếng hát
Từng lời ru sóng vỗ đôi bờ
Bàn chân đi nới rộng sơn hà
Chân đất có cả chân cành vàng lá ngọc
Công chúa ơi thuở nào rơi nước mắt
Dấu chân người in trên đèo Hải Vân
Đất của những bàn chân tình sử
Đặt lên tim nhau thấm mối tình nồng
Một sáng nào tim run lên bần bật
Tình yêu như quà tặng của cha ông
Đất có một đôi lần bị cướp
Nhưng đất không đi biệt bao giờ
Kẻ gian tế chỉ cướp đi phần xác
Phần hồn sừng sững núi non kia
Và hôm nay tức là mãi mãi
Tình đi xa xứ lại quay về
Cảm động đến làm rơi nước mắt
Lệ lại hòa hồn cốt núi sông kia
16-3-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét