Cuối hạ
hạn hán
đầm sen tàn tạ
Còn sót một lá sen tơ
sắp héo
đêm thương lá sen khát
gieo xuống hàng trăm giọt lệ
mời lá sen uống
nhưng lá sen sắp khô cong
thà chết khát
không nỡ uống
những giọt sương
đẹp như
linh hồn vũ trụ
thu nhỏ
kìa sớm mai
một lá sen gục đầu rũ chết
nạm đầy những hạt ngọc trời
rơm rớm
long lanh …
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét