Thứ Hai, 14 tháng 3, 2011

LÀ VIÊN NGỌC SÁNG - HOÀNG LỘC


em quen thói chê những tình đã cũ
để yên lòng với tình mới đang thơm
mà chẳng lẽ không một lần nghĩ lại ?
(ta không tin em thiếu một hồn buồn)

em có lúc núi này trông núi nọ
nhìn sang ta (không phải núi mà đồi)
mãi chót vót lòng dễ sinh kiêu ngạo
nên em từng xuống chỗ thấp ngồi chơi ?

ơn với nghĩa với nhau là thế đó
để tình thiêng và em trưởng thành hơn
để em được một tâm hồn rất mới
lần yêu sau tình mới cả ngọn nguồn

đừng ăn cháo chỉ để rồi đá bát
có vui gì khi cứ phải vong ân ?
bất thành khí là ngọc nào bất trác
còn em hoài viên ngọc sáng trăm năm…
9-2010

HL

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét