Thứ Tư, 1 tháng 12, 2010

ĐẮNG - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO


Không đủ thời gian theo kịp chuyến tàu
Ga muộn kéo ngày chết rỗng
Những bước chân
Đến từ đâu trên mặt đất
Hấp hây nỗi buồn?
o
Không đến được nơi bắt đầu khai nụ yêu thương
Tháng ngày trượt dốc
Khi tình yêu thôi bao dung
Có ai nhận mình đơn độc?
o
Đoàn tàu ấy mang anh đi
Về phía ngôi nhà sáng đèn
Người đàn bà ngoài ba mươi
Hớp ngụm trăng non rớt trên vòm ngực.
o
Nắng đã vãn ngày
Gió sắt se lay
Nửa trái tim quỳ gối
Vuốt ngược tiếng thở dài.
o
Em dâng anh giọt đắng....

26-6-2010

N.T.A.Đ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét