Thứ Sáu, 6 tháng 8, 2010

THƯ GỬI CÔ HỌC TRÒ NHỎ

Trời đất cũng mừng em chóng lớn
(dẫu rằng hơi chậm trước dung nhan)
Hoa cũng mừng em hương thật ấm
Và nắng vàng thơm giữa đại ngàn.

Đã tốn thời gian ngồi thả tóc
Đã viết vu vơ xuống mặt bàn
Và một ngày kia còn phải đọc
Mấy ngày chưa hết lá thư xanh

Sẽ hiểu đường xa trên mặt đất
Chỉ là khoảng cách rất không xa
Đường đi của chữ trong lòng giấy
Đi mãi mà không tới được nhà

Đã biết soi gương và thấy thiếu
Một điều gì đó phía sau lưng
Phải có hai người em đã hiểu
Một mình nên thấy rất cô đơn

Và thấy rất dài đêm thứ bảy
Chuông đồng hồ nghe nhức trong tim
Vào tuổi em xưa thầy cũng vậy
Nghe vô cùng nỗi nhớ mênh mông.

CAO THOẠI CHÂU

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét