Chủ Nhật, 8 tháng 8, 2010

BÀI TẠ TÌNH

phải mất, cho dù không muốn mất
giữ nhau đến mấy cũng không còn
dù em con mắt nheo ly biệt
tay đã buông mà chưa hết buông

ta đọc lại bài thơ thứ nhất
khi ta vừa mới chớm đau tim
để không ngờ ta còn sống sót
sau cơn bảy-nổi-với-ba-chìm

(ta đã tình si vô địch thủ
trong đám làm thơ ở thế gian ?)

tình đi – là biết không về nữa
làm sao còn lại cái-không-còn ?
sao em quay mặt mà chưa bước
để tấm lòng kia phải núi non !

HOÀNG LỘC

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét