niềm cô độc của người nghệ sĩ
Một Mình,được giới thưởng ngoạn đánh giá là ca khúc thất tình hay nhất của Lam Phương,một nhạc sĩ tài hoa và đào hoa một thời ở miền Nam.Cuối đời ông đã sống trong niềm cô độc ở xứ người mặc dù ông vẫn được nhiều thế hệ ngưỡng mộ dòng nhạc đầy trữ tình và lãng mạn và được sống trong vòng tay của bằng hữu.Cô độc vẫn luôn là niềm hoan lạc đau đớn nhất của người nghệ sĩ."...Sáng mai thức giấc,nhìn quanh một mình...Nắng xuyên qua lá ,hạt sương lìa cành.Đời mong manh quá,kể chi chuyện mình.Nắng buồn cuộc tình,bỗng tắt bình minh..."những ca từ nhận được trong một lần hoạn nạn của em, như mới hôm qua...Ca khúc là một bài thơ,một lời tâm sự gửi đến mọi người...
một mình
Sớm mai thức giấc,
nhìn quanh một mình
ngoài hiên nắng lóe,
đàn chim giật mình
biết lời tỏ tình,
đã có người nghe
Nắng xuyên qua lá,
hạt sương lìa cành
đời mong manh quá,
kể chi chuyện mình
nắng buồn cuộc tình,
bỗng tắt bình minh
Ðường xưa quen lối,
tình dối người mang
tình duyên trăm mối,
một kiếp đa đoan
Một Mình,được giới thưởng ngoạn đánh giá là ca khúc thất tình hay nhất của Lam Phương,một nhạc sĩ tài hoa và đào hoa một thời ở miền Nam.Cuối đời ông đã sống trong niềm cô độc ở xứ người mặc dù ông vẫn được nhiều thế hệ ngưỡng mộ dòng nhạc đầy trữ tình và lãng mạn và được sống trong vòng tay của bằng hữu.Cô độc vẫn luôn là niềm hoan lạc đau đớn nhất của người nghệ sĩ."...Sáng mai thức giấc,nhìn quanh một mình...Nắng xuyên qua lá ,hạt sương lìa cành.Đời mong manh quá,kể chi chuyện mình.Nắng buồn cuộc tình,bỗng tắt bình minh..."những ca từ nhận được trong một lần hoạn nạn của em, như mới hôm qua...Ca khúc là một bài thơ,một lời tâm sự gửi đến mọi người...
một mình
Sớm mai thức giấc,
nhìn quanh một mình
ngoài hiên nắng lóe,
đàn chim giật mình
biết lời tỏ tình,
đã có người nghe
Nắng xuyên qua lá,
hạt sương lìa cành
đời mong manh quá,
kể chi chuyện mình
nắng buồn cuộc tình,
bỗng tắt bình minh
Ðường xưa quen lối,
tình dối người mang
tình duyên trăm mối,
một kiếp đa đoan
cố tìm
tình chồng chất ngổn ngang
Còn bao lâu nữa
khi ta bạc đầu
tình cờ gặp nhau,
ngỡ ngàng nhìn nhau
để rồi còn gì nữa cho nhau
Sáng trưa khuya tối,
nhìn quanh một mình
đường quen không tới,
tìm nhau ngại ngùng
chỉ vì đời mình,
chưa có bình minh
khi ta bạc đầu
tình cờ gặp nhau,
ngỡ ngàng nhìn nhau
để rồi còn gì nữa cho nhau
Sáng trưa khuya tối,
nhìn quanh một mình
đường quen không tới,
tìm nhau ngại ngùng
chỉ vì đời mình,
chưa có bình minh
Lam Phương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét