Thứ Sáu, 8 tháng 5, 2009

TRANG VĂN NGÀY CŨ - SỐ 22

Nhà thơ
Chu Sơn
Không chốn dung thân

Nhà thơ Chu Sơn tên thật Trần Huệ,sinh năm 1943 ,quê quán Mỹ Lợi,Phú Lộc,Thừa Thiên - Huế ,hiện sinh sống tại thành phố HCM .Ông xuất hiện rất sớm trên văn đàn miền Nam từ đầu thập niên 1960 thế kỷ trước.Thời gian này ông đã cho ra mắt Tập thơ Quê Nhà như một lời tiên tri về cuộc dấn thân vô định của ông. Một xã hội hoàn hảo mà ông hằng mơ tưởng đã biến ông trở thành một người cô độc,không chốn dung thân..


LÊN HẢI VÂN SƠN

Xe men theo dốc lên cao
Trước sau khói phủ tưởng vào non tiên
Thôi em rủ hết ưu phiền
Thôi anh quên hết những miền cát bay
Từ đây trái đất ngừng quay
Thiên thai đã ở trong tay ta rồi

TỪ HẢI VÂN SƠN ĐI XUỐNG

Ngở rằng quê quán là đây
Dè đâu xe điện liền dây kéo còi
Thiên thai đã mất đây rồi
Rưng rưng xóm lá bên đồi khói xe
Trông ra mặt nước đỏ khè
Trường sơn máu đổ biển nghe rầu rầu
Xe men triền dốc chẳng lâu
Xuống miền sỏi đá thấy đầu lóc lăn
Em dù che mắt bằng khăn
Ngày kia anh chết xác quăng trên đồi
Đêm nghe tiếng cú tuyệt vời
Thì anh đã bước lên trời hư vô

CHIỀU KHOẢ THÂN

Em nằm vắt vẻo trong mơ
Suối như ánh mắt lửng lờ khói bay
Tóc xanh ôm chiếc vai gầy
Lưng thon cành huệ vú xây nên đồi
Nguồn nước ẩn chảy không thôi
Ngàn năm trinh tiết sáng ngời trăng sao
Chiều hôm đuổi nắng lên cao
Bâng khuâng em ngắm bóng vào u minh

ÂM VỌNG

Mấy năm lưu lạc chốn này
Dưới dòng nước chảy mây bay qua cầu
Đêm đêm nằm nhớ Khổng Khâu
Bừng con mắt dậy mù đầu cát bay
Giấc nam kha vẫn còn đây
Tuổi đời đã bén nửa giây oan tình
Chùa xa nghe vọng tiếng kinh
Ô hay khúc hát thanh bình đây chăng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét