Thứ Tư, 13 tháng 5, 2009

THƠ NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO

HẠNH PHÚC TINH KHÔI

Em cầm hạnh phúc trên tay
Thả dọc triền sông trôi về lòng biển cả
Dáng ai gầy trong chiều hoang thành cổ
Lời tiên tri theo gió cuốn về trời.
Em đan mùa thu thành sợ tơ hồng
Thả vào mắt anh những lời buồn như khói
Sợi hạnh phúc tuột khỏi nhành tầm gửi
Vàng chi quánh đặc một tâm hồn.
Đôi mắt màu tiên sa của anh
Ru cả hồn nhiên em trong làn khói thuốc
Hạnh phúc như một lời đánh cược
Sẽ không còn tình yêu níu giữ chút linh hồn.
Hạnh phúc tinh khôi như một nụ cười
Em ném vào tim anh, chàng trai chưa yêu ai bao giờ
Và chưa một lần biết nhớ
Trên gối trắng đêm nay đẫm nước mắt người lữ hành
Đi về phía hoàng hôn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét