Chủ Nhật, 1 tháng 2, 2009

NGÀY MỒNG 7 TẾT


Ngày hạ nêu.Buổi sáng làm một cuộc du xuân thăm đền Huyền Trân Công chúa với nhà thơ Viêm Tịnh và vợ chồng nhà thơ Châu Thu Hà.Thăm đền thờ Phật vương Trần Nhân Tông.Thử làm một cuộc leo núi từ tượng Di Lặc đến tháp chuông Hoà Bình với 244 bậc tam cấp để xem trái tim có chịu đựng nổi không.Trái tim vẫn còn mạnh khoẻ.Một buổi chiều hạnh phúc.Xế chiều cùng với Viêm Tịnh thăm chị Thái Kim Lan,buổi tối hop mặt tình cờ với Ng Miên,Đức,Đ H Thạnh,N T Hải ở nhà TN Hạnh.Hết một ngày cũng là kết thúc những ngày Tết của năm Kỷ Sửu.Hơn mười giờ đêm nhận được bài thơ của Lê Hạnh Vân.


THƠ
LÊ HẠNH VÂN


VỀ CHÙA

Ta mãi ngu ngơ mãi dại khờ
Trói mình bằng những sợi vương tơ
Buộc mình bằng những dây chùng kéo
Buộc mãi đời ta đến bao giờ!

Đây tiếng chuông chùa thảnh thót ngân
Đây hồi Bát nhã vọng trầm hùng
Đây lời kinh ngọc đầy bi mẫn
Đây chốn Già lam xin nương thân

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét