Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2008

THƠ TRẦM KHA - DẤU VẾT

DẤU VẾT

khi dĩ vảng héo khô dòng tóc úa
nỗi buồn xưa hóa đá nửa đời tôi
em có mất tuổi thơ trong huyệt lạnh
trong nấm mồ ký ức lạnh tăm hơi

lòng sông cạn cuồng lưu ngày biển dậy
đã dập vùi bờ bến tuổi thanh xuân
tình cuồng nhiệt tan mau trong phút chốc
nỗi đau đời trên thác đổ gập ghềnh

khi sầu muộn tìm dư âm ghế đá
lối đi xưa,cỏ mọc ngút tầm vai
vườn đã cũ,chim muôn về họp tổ
hót rất buồn, đón những sáng thu phai

thôi hãy dấu mười ngón tay mỏi mệt
trên mi gầy trĩu nặng bước thời gian
ôm gối ngủ như con mèo phạm tội
trong điêu tàn lở lói vết vong thân

rồi một sáng mở bừng đôi mắt lạ
lửa bình minh sẽ đốt cháy thân em
em phản bội cúi đầu mang thánh giá
lên thiên đàng xin ân phúc lãng quên

Khởi Hành 1969

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét