Thứ Năm, 21 tháng 1, 2016

NỢ PHÙ HOA - THƠ LÊ TUẤN VIỆT


Ta nợ gì nhau, hơn nửa đời cút bắt? 
Ẩn hiện cuối trời huyền hoặc áng mây trôi. 
Đêm sâu thẳm treo nghiêng vành trăng khuyết. 
Bờ lang thang rơi bóng vỡ tan rồi!!!

Ta nợ gì nhau, mãi trông về xa khuất? 
Mây chiều nay nào phải khói đốt đồng 
Hoàng hôn chết ngậm ngùi từng góc phố . 
Rơm rạ gục đầu thương nhớ mênh mông!

Ta nợ gì nhau, những con chữ ngoằn ngoèo bôi xoá? 
Lá xa cành khắc khoải nỗi chia xa. 
Tình một thuở ngàn năm còn xé ruột. 
Nợ một đời cười khóc giữa bao la.

Như con sóng bạc đầu ru hời quanh bờ đá. 
Ta đốt tuổi ru mình trả nợ phù hoa.

Saigon 100116

2 nhận xét: