đã biết rằng yêu nữ sinh rất khổ
nào hay yêu cô giáo lại khổ hơn
ta, trái đất – một đời quay lảo đảo
một đời yêu mà chẳng thể tròn vòng
.
ai áo trắng của ngày xưa biền biệt
vang trong hồn nỗi nhớ cuối tà huy
vang trong hồn nỗi nhớ cuối tà huy
để thơ dại tưởng sắc màu chỉ một
trắng không màu là màu trắng không phai
.
em mùa thu áo vàng, mùa đông áo tím
và mùa xuân cũng trắng nõn sân trường
mỗi sắc áo – mỗi sắc đời lồng lộng
ta bốn mùa sững sốt những trầm luân
.
một sắc áo một đời không giữ nổi
huống chi em trăm thứ áo, trăm màu
huống chi em trăm thứ áo, trăm màu
nên yêu nữ sinh khổ chi bằng yêu cô giáo
ta điếng hồn thêm mấy cõi xưa sau…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét