Đêm
Mộng mị vuông cửa nhỏ
Khắc khoải giọng chim gọi tình
Giữa cánh rừng nguyên sơ
Giọt sương hanh khô
Sau tất cả mùa hoa bỏ lại
Dòng sông thở dài tiếc nuối
Gió phiêu bồng
Chở nặng chuyện rất xưa
Em
Giờ này vẫn đang mơ
Một ảo cảm đời người
Hay những sắc màu bí ẩn về miền vĩnh cửu
Năm ngón tay gầy cô đơn lùa vào mái tóc
Vẽ nỗi buồn trên cát
Vẽ nỗi buồn theo mây
Bước chân đi giật lùi
Trong mê cung trốn tìm quá khứ
Nhặt nhạnh nụ cười thương yêu
Nỗi buồn làm em đau
Cơn khát thèm mất hút
Tự buông mình giữa biển
Cho sóng cả cuộn trôi...
Khái niệm ký ức
Sắc sắc không không
Phủ xám khoảng đời
Đọng vỡ thanh âm phù du
Vỗ cánh vang vọng
Đêm...
Khúc hát mộng trần như
Anh!
Em muốn ngồi thiền
Sát na sinh tử trăng lồng
Không khái niệm dấu -
Chỉ chập chờn dấu +
Ngón tay gầy run run
Biên diễn trò chơi con chữ
Những vần thơ câu văn cũ rích
Rút ruột lòng mình
Đau đáu nhả tơ
Dệt mảng màu vô sắc
Yêu
Yêu không tham lam
Yêu không ích kỷ
Như dòng chảy tâm tư
Như lời ru của mẹ
Như lời ru của cây
Mênh mang trong gió
Mênh mang hương đêm
Không giữ lại trên tay
Không một chút gì
Nơi đi về lặng lẽ
Nơi đi về mù tăm
Vẫn ngữa trắng hai tay không
Khoanh tay nhìn đêm
Khoanh tay nhìn thế kỷ
Nhìn nụ cười tiếng khóc
Chập chững
Yêu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét