Thứ Năm, 13 tháng 9, 2012

THÊM BÀI THƠ - VÕ CHÂN CỬU

Chắc ta phải rời xa nơi ấy
Rừng thưa chồi gió lặng cô liêu
Vôi quyện muối theo hình con vắt búng
Nắng hong vai chầm chậm sương chiều

Em cứ ngỡ lòng em như cánh lá
Phất theo mưa nhưng chẳng thể xa cành
Con tu hú suốt một đời khản cổ
Chữ theo vần chưa thấy bóng trăng thanh

Thôi chẳng thể một lần như chẳng thể
Tay dầm sương nhỏ nhẹ như mây
Thôi chẳng thể thêm một bài thơ ấy
Gió chao xa thu ngắt nhịp vơi đầy.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét