Thứ Hai, 21 tháng 11, 2011

MỘT CHUYẾN VỀ THĂM - BẢO QUYẾN


Nhân ngày Nhà Giáo Việt Nam 20.11,
HTTV xin đăng bài thơ của Thầy Nguyễn Phước Bảo Quyến
nhân chuyến về thăm trường cũ Vinh Lộc sau 40 năm xa cách,
Xin kính chúc Thầy Cô sức khỏe an khang

MỘT CHUYẾN VỀ THĂM


Thương tặng các em học sinh Vinh Lộc năm xưa
để nhớ ngày trở lại Vinh Lộc sau hơn bốn mươi năm xa cách.

Thương tặng Tôn Thất Hiệp,
người đã đưa tôi từ Đà Nẵng về Vinh Lộc
để được thăm lại mái trường xưa, gặp lại học sinh cũ của mình.

Bao năm ao ước những trông chờ,
Thăm lại một lần chỗ dạy xưa.
Bốn chục năm ngoài xa cách mãi,
Bóng hình Vinh Lộc vẫn còn mơ.

Hôm nay có dịp về nơi ấy,
Bánh chuyển xe lăn lắc ngã nghiêng.
Thương nhớ nén dồn trong ký ức,
Bỗng òa dâng với sóng Tư Hiền.

Vinh Hiền, đây chợ cạnh đường qua,
Linh Thái là đây, ngọn núi Rùa,
Thanh tĩnh Thánh Duyên[1]chùa cổ kính
Thúy Vân[2] mây biếc, cảnh nên thơ …

Xôn xao kỷ niệm dọc đường quê,
Náo nức thấy lòng xao xuyến ghê.
Đơn Chế, Nghi Giang tràn gió bụi,
Về đây Vinh Mỹ, mấy sơn khê?

Các em đợi ở quán cà phê,
Tụ tập chờ thầy, tin nhắn nghe,
Trông ngóng từ xa qua điện thoại,
Nôn nao trong dạ suốt đường về.

Mừng rỡ ôm chầm, tay nắm tay,
Thầy trò cách biệt biết bao ngày…
Nào Vy, nào Chuẩn, nào Trương Khả,
Nào Cảnh, Thái, Hồng … cảm động thay!

Tóc bạc thầy đây chuyện đã đành,
Các em tóc cũng chẳng còn xanh.
Tóc xanh, tóc bạc … ôi, năm tháng,
Mới đó …, thời gian trôi quá nhanh!

Rôm rả chuyện trò lúc hội ngộ,
Chuyện đời, chuyện học tháng ngày qua.
Rưng rưng kỷ niệm trào lên mắt,
Bạn hữu, thầy cô … một thuở xa …

Ta đã về đây Mỹ Lợi ơi!
Bao năm cách trở, cảm ơn đời
Cho ta gặp lại trò xưa cũ,
Kỷ niệm buồn vui của một thời …

Đến thăm trường cũ, bán công đây,
Cánh cổng giăng ngang lưới sắt dày.
Cây phượng trong sân không thấy nữa,
Trường nay vắng ngắt, vẻ buồn thay!

Tìm thăm thầy Huấn mà không gặp,
Cửa trước nhà sau chẳng thấy ai.
Đáng tiếc thầy ơi, đành lỡ hẹn,
Làm sao có dịp lại thăm thầy!

Thôn Một trời trưa nắng chói chang,
Biếc xanh biển cả, cát mênh mang,
Phi lao vi vút vờn theo gió,
Quán nước bên đường tạt ghé ngang.

Nghỉ mệt thầy trò đón gió xa,
Ly bia giải khát giữa trưa hè.
Hàn huyên tâm sự bao nhiêu chuyện,
Hội ngộ mừng vui … thật chẳng ngờ!

Chia tay thôn Một, lại ra đi,
Lưu luyến cầm tay níu biệt ly.
Thôi hẹn các em vào dịp khác,
Rồi đây, xin hứa, một ngày về ...

Diêm Trường, chốn cũ ta đang đến,
Dương liễu còn đâu rợp bốn bề.
Trường của ta ru êm bóng mát,
Xưa đây có lớp học tranh tre …

Còn đâu cát trắng với rừng dương
Mát mẻ quanh năm cạnh mái trường.
Cảnh cũ người xưa chừ vắng bóng,
Mình ta phiêu bạt, sống tha phương …

Về lại trường xưa lòng bỗng nhớ,
Nguyễn Viêm ơi, bạn bỏ xa đời …
Bùi ngùi tưởng nhớ hương hồn bạn,
Còn mất bạn, trò … ôi, những ai ?

Kỷ niệm ùa về, đây xóm nhỏ,
Đường thôn xuyên dọc giữa hàng tre,
Bê ơi, còn nhớ ta qua lại,
Biết mấy năm ròng nơi chốn quê ?

Rát bỏng chân, hè, giữa nắng trưa,
Rét run áo mỏng sáng đông mờ,
Thầy trò hối hả băng qua rú<
Để đến trường nhanh kẻo trễ giờ …

Ôi nhớ những lần say bắn chim,
Mình đi dưới những bóng cây im.
Tụng, Hồi ơi, các em còn nhớ ?
Hình bóng xưa, ta mỏi mắt tìm …

Ngày nay trường cũ vẻ khang trang,
Phòng học nhiều hơn, dãy dọc ngang,
Mái ngói tường vôi khoe sắc mới,
Nhưng lòng vẫn thấy nỗi buồn vương …

Rời xa Vinh Lộc buồn hiu hắt,
Tạm biệt Diêm Trường, Mỹ Lợi thương,
Cát trắng, biển xanh … bao nỗi nhớ,
Về đâu muôn dặm bóng chiều buông !

Bốn chục năm hơn, một quảng đường
Tóc xanh, tóc bạc, ngậm ngùi thương.
Nhân sinh, thế sự, bao dâu bể,
Kỷ niệm một thời cứ vấn vương …

Xa rồi kỷ niệm trường xưa cũ,
Dăm lớp học sinh học sớm chiều,
Dăm bảy thầy cô về cộng tác,
Hết lòng dạy dỗ học trò yêu …

Xa rồi năm tháng thời trai trẻ,
Trở lại trường xưa cảm xúc nhiều.
Tình nghĩa của trò sao cảm động!
Cho thầy sống trọn giữa thương yêu …

Mong mỏi bao năm chừ mãn nguyện,
Ngồi đây lặng lẽ lắng tâm tư,
Bâng khuâng nhớ lại lòng xao xuyến,
Biết mấy yêu thương buổi tạ từ!

Làm sao nói hết được lòng mình,
rước việc đón đưa nặng nghĩa tình,
Chỉ biết tỏ bày niềm cảm kích,
Trò ơi, nhớ mãi vẫn đinh ninh …

Rạch Giá 10.6.2010

NGUYỄN PHƯỚC BẢO QUYẾN
---------------------------
( 1) Thánh Duyên : Ngôi chùa cổ kính ở vùng núi Thuý Vân. Trong khuôn viên chùa có gác Đại Từ, tháp Điều Ngự và đình Tiến Sảng.
( 2) Thúy Vân : Tên ngọn núi ở Vinh Hiền (Thúy Vân = 翠 雲 có nghĩa là mây biếc), tọa lạc trên bờ bắc cửa Tư Hiền, người dân ở đây quen gọi là Túy Vân, có lẽ do đọc nhầm.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét