Thứ Tư, 23 tháng 11, 2011

NẾU - TRẦN DZẠ LỮ

Nếu ngày mai em biến khỏi vườn địa đàng
Thì anh sẽ là người câm cùng cuối
Và sẽ là người điên không nói
Sửng sốt bên lòng nỗi nhớ mang mang…

Nếu ngày mai không thấy bóng người thương
Anh sẽ mỏi mòn trên đồi ân ái
Nắng nhạt dần và chiều phai rất vội
Con chim buồn gõ mỏ gọi mùa xuân !

Nếu ngày mai không thấy dấu nai ngoan
Nghĩa là em tạ từ rừng cổ tích
Anh sẽ rớt vào đêm quay quắt
Khi kiếm tìm một ánh sao hôm…

Nếu ngày mai sông cạn đá mòn
Em nghẽnh ngãng cuối đường ngờ ngợ..
Anh vẫn là anh-con người nặng nợ
Cuộc tình sầu-lệ đá chon von !

Nếu ngày mai em biến khỏi vườn địa đàng
Anh chúa buồn đóng đinh trên thánh giá
Soi dung nhan thấy mình kẻ lạ
Vẫn yêu em-từ thuở hồng hoang…

Trần Dzạ Lữ
(Sài Gòn 11 . 2011 )

1 nhận xét:

  1. Cám ơn anh Miên Thảo đã post bài này để mọi người cùng đọc ,bài thơ hay quá ! " đơn độc giữa môi trường ngoại giáo, mà sao trong trái tim ấy chợt mở ra một ngôi thánh đường..."

    Trả lờiXóa