Thứ Ba, 1 tháng 11, 2011

TRONG NGẦN SỚM MAI - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO


Đôi khi em chơi vơi tìm anh
Mới hiểu
Vị đắng của tách trà
Trên lưỡi mình ngọt lịm những đa mang

Đôi khi trái tim rã mềm thương nhớ
Chợt hiểu
Tình yêu không cợt đùa
Như nắng gió ngoài hiên.

Đôi khi
Muốn gọi tên buổi sớm mai nồng nàn góc phố
Long lanh bầu trời
Long lanh mây bay
Và lá rụng thêm chuỗi ngày được – mất
Còn bàn tay run rủi bàn tay…

Thời gian đưa em về trên con đường quen
Sóng vừa xõa lấp những điều nói thật
Cứ nghẹn lòng nỗi nhớ
Khúc đồng dao gãy tứa những câu chờ…

Không thoát khỏi vòng tay anh
Đời ám ảnh em bao ngày ngăn ngắt
chợt muốn mình là hạt nắng
soi một đời thủy chung.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét