Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2011

NHỮNG Ý NIỆM THỜI GIAN - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO

Tôi bỏ đi vào một buổi chiều
Trèo qua một quả núi
Hai vai đè nặng cảm giác
Muốn xới tung mọi thứ

Hạnh phúc như hoa mười giờ
Đến giờ đó, ngày đó, tháng đó
Hạnh phúc như bình minh
Lại nhú lên gọi ngày vội vã
Quay trong quỹ đạo chật
Muốn đong hình ai trong mắt
Mà thắc thỏm ngồi mong

Xỏ chân vào đôi giày chật
Bàn chân xước bầm
Bàn chân đau
Hạnh phúc kể chi điều hơn thiệt?

Thế mà chiều nay trong đống sách vở cũ của một người bạn cũ
Tôi tìm thấy một đôi lần mắc nợ
Khi sách đã không cứu rỗi được tâm hồn thơ trinh tôi

Nép vào đâu đó ngày tám tiếng đồng hồ vắt cạn chất xám
Treo lên xác cây khô
Làm gì cho hết một đêm
Tận sáng?

Tôi ngồi đếm tóc mình rụng
Trên bức tường có ghi những dòng chữ không có ý niệm thời gian.

N.T.A.Đ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét