Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2011

HÁT VỚI BÓNG MÌNH - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO



Rơi vào buổi tối lãng du ánh đèn đường
Mưa ướt áo anh
Nỗi nhớ lăn về phía em mỉm cười
Bờ vai đó
ở đâu trong nhân gian rộng dài?

Cuộc điện thoại gọi nơi cần đã đến
Giọng em ấm trầm
Vẫn như hôm xưa
Mềm ngọt nụ hôn trượt dài đêm nguyệt thực
Và mơ
Chốn bình yên chỉ có hai người.

Lãng du ơi về bên kia núi đồi những bàn chân trần hát lời đồng ruộng
Không có tiếng những loài dơi vào đêm nguyệt thực
Vẫn Rằm mắt em đón đợi mẫu nguyên anh
Trái tim ngồi hát bóng mình.

Khát tiếng cười bên những giấc mơ non
Cát soải dài chân sóng
Biển vô thức đau

Hoán đổi
Trái tim màu thiên thanh vẫn có lúc đổi màu
Chở tình yêu về miền vĩnh cửu
Khi cơn đau không còn kéo dài
Nguyệt thực em nửa bên này vẹn nguyên màu nắng
Nửa bên kia chống chếnh trăng gầy.

Em hát lời trái tim đêm mưa rơi tầng không tiếng gió kiễng chân qua cửa
Vờ như bóng anh về.

2-9-2011
N.T.A.Đ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét