Anh đi rồi còn tôi ở lại
Mưa từ hôm qua tới bây giờ
Chiếc quán đời ai thắp ngọn lửa
Chỗ ngồi anh lạnh giá ngày mai
Người ta vẫn nơi phồn hoa đô hội
Ai biết anh ai biết lòng tôi
Xe thời đại lăn hoài không tới
Ngục tù anh là ngục tù tôi
Mưa từ hôm qua thành bão rớt
Cờ không bay trên ngọn cổ đài
Tôi bước đi như người bỏ cuộc
Mơ thấy mình ngã ngựa trần ai
Người ta vãn xum xoe áo mão
Hội quần anh rồi hội quần thao
Hý trường vang vang lời đại cuộc
Tôi tìm anh biết ở chỗ nào
Anh đi rồi quán đời lạnh lẽo
Mưa bay ngoài hàng cửa song hàn
Tôi tìm lại bến đời khô héo
Những tàn bông nối những tàn bông.
THÁI NGỌC SAN
(Trích từ Thơ MIỀN NAM TRONG THỜI CHIẾN, trang 646. TỦ SÁCH DI SẢN VĂN CHƯƠNG MIỀN NAM – THƯ ẤN QUÁN xuất bản 2006, USA)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét