Mà giả đò rộng lượng đến vô biên
Nhiều khi lòng ta buồn muốn khóc
Vẫn dối mình cười nói huyên thuyên
Có những lúc lòng vô cùng trống trải
Ta manh tâm làm kẻ bạc tình
Nhưng em ạ,tình em là biển lớn
Ta đành ngồi chờ đợi ánh bình minh
Nhiều khi lòng ta buồn muốn khóc
Vẫn dối mình cười nói huyên thuyên
Có những lúc lòng vô cùng trống trải
Ta manh tâm làm kẻ bạc tình
Nhưng em ạ,tình em là biển lớn
Ta đành ngồi chờ đợi ánh bình minh
Trong chiêm bao em luôn là thủ phạm
Giết đời ta trong ảo mộng vô bờ
Giết đời ta trong ảo mộng vô bờ
Ta đau đớn đến tận cùng hoan lạc
Và tận cùng cô độc giữa hoang sơ .
NGUYỄN MIÊN THẢO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét