Thứ Ba, 17 tháng 11, 2009

THƠ ĐỨC PHỔ

MAI HẸN NHỮNG GÌ,
ĐÂU BIẾT...

Tiếng hát em đêm nay nghe lạ
Như mỗi ngày anh lạ mặt từng ngày.
Có phải tình trần treo như lá
Gió về trời vàng đá chẳng về theo!
Anh chẳng thèm về, ừ nhỉ, nơi nao
Giữa ngổn ngang trăm điều chưa nói hết.
Mai thường hẹn những gì, đâu biết
Thì ngại ngần thêm nữa, chỉ lòng đau!
Thử một lần rót hết cho nhau
Như thuở giang hồ chơi xả láng.
Mai sạch túi dễ chi tình ráo máng
Mặc thế gian lắm đứa cạn tàu!
Giàu nhân ngãi lắm đêm tình thắp mộng
Sớm mai tim gió máy bất chừng.
Anh nằm chết đôi khi còn ngẫu hứng
Đọc thơ tình tặng sáo sang sông!
Nhọc với tình, nhọc lắm bao năm
Sao tình chẳng cho anh một nơi ngồi nghỉ.
Em tươi tắn như gái ngày mười tám
Anh cũ mèm như rượu chuốc lần khân!
Chẳng hẹn cùng đò, chỉ hẹn cùng em
Mà tình lỡ không về kịp chuyến.
Anh nằm lại giữa bến bờ hư huyễn
Hát bài tình em đã hát bao đêm!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét