Thứ Hai, 29 tháng 2, 2016

Ở HAI ĐẦU DÂU BỂ - HỒ NGẠC NGỮ


Có lẽ, đã không còn khoảng trống
Để đôi khi em nhớ về anh
Chuyện tình như những tờ thư mỏng
Cơn gió thời gian sẽ xóa phai dần

Có lẽ, đêm bây giờ ở phố
Người năm xưa lâu quá không về
Con đường một chiều như dòng thác đổ
Người ta đi hoài, chẳng biết đi đâu

Anh bỗng như cánh chim mỏi mệt
Thấy cành cong còn sợ vết thương
Đôi khi buồn, bài thơ anh viết
Như cung đàn vọng bóng trăng suông

Đêm có khi anh ngồi quạnh quẽ
Nhớ về em trong cõi mù sương
Những chuyện tình trong mùa dâu bể
Lặng lẽ tan theo bóng vô thường

HỒ NGẠC NGỮ
29.2.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét