Chủ Nhật, 13 tháng 2, 2011

XUÂN HUẾ - LÊ NGỌC THUẬN


Cũng là rượu nhưng thời say thế xỉn
Cũng là tình nhưng thương vẹo nhớ xiêu
Cũng là xuân nhưng xuân tàn mộng héo
Ta cười khà trời đất vẫn mênh mông

Mai chậm nở không phải vì nhan sắc
Bởi tại ta ly cạn không có ai
Huế rất lạnh vì ABC thiếu lửa
Cà phê dở ẹt chẳng đợi-chờ-mong

Người đàn ông yêu sông Hương đã về
Và đã đi với cô đơn bùng nổ
Người đàn bà trở lại nội thành
những sợi tóc ướt mèm nhớ ngẩn

Ta lạnh lùng uống với cơn mưa lạc thảo
Những tờ lịch vô tình trôi cho hết trăm năm
Dù thế nào linh chi cũng là nét chấm phá
Trên bức tranh thủy mạc của một đời người

Ta sy rồi hát khúc ca hảo hán
Cùng bàn tay sờ soạn rất tiểu nhân
Thần và quỉ yêu người sao mệt quá
Xuân của mèo thôi thì meo...meo...

Ngựa không có,xe chết máy ta ngồi yên
Im lặng là vàng thành ra giàu có
Giàu rồi không mõ không chuông thiếu bạn bè
Ta lại say vói xuân chiêm bao thầm lặng đêm nay

LNT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét