Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2009

THƠ HOÀNG THỊ THIỀU ANH


LỤC BÁT ĐÊM

Em đi gần nửa cuộc đời.
Buồn ư? Cứ hét cho người điếc tai.
Buông chi một tiếng thở dài?
Để cho đêm lặn vào ngày, khổ chưa?
Tham lam biết mấy cho vừa?
Bao nhiêu uất ức đổ bừa vào nhau
Thế gian được mấy túi sầu?
Mà em phải gánh qua cầu, đêm nay?

1 nhận xét:

  1. Bao nhiêu đó cũng đủ nói lên cái phong ba của một nhân loại (dù là ai) sống kiếp con tắm sợ nhất là mùa sấm sét mưa giông .Hễ tằm sợ tiếng sét thì không làm được nhiều kén,con người chịu ảnh hưởng chung quanh bao cảnh sóng dập cát vùi cố đứng lên gượng bước qua cầu./. Bình trung Việt

    Trả lờiXóa