Vào lúc 12g20 ngày 16-7-2009, nhà thơ Tế Hanh đã ra đi , thọ 88 tuổi.
Nhà thơ Tế Hanh tên thật là Trần Tế Hanh,sinh năm 1921, quê làng Đông Yên, xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Ông sáng tác từ rất sớm và đã đứng trong phong trào Thơ mới ,nổi tiếng với tập Nghẹn ngào ( giải khuyến khích của Tự lực văn đoàn). Ngoài thơ, Tế Hanh còn dịch nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi. Nhắc đến nhà thơ Tế Hanh nhiều thế hệ học sinh không thể quên 2 tác phẩm " Nhớ con sông quê hương"và "Quê hương" đã làm lay động tâm hồn của biết bao bạn trẻ trên ghế nhà trường.Tưởng nhớ ông,xin đăng lại bài thơ Quê Hương theo trí nhớ của một cậu học trò đã học thơ ông cách đây hơn nữa thế kỷ
Nhà thơ Tế Hanh tên thật là Trần Tế Hanh,sinh năm 1921, quê làng Đông Yên, xã Bình Dương, huyện Bình Sơn, tỉnh Quảng Ngãi. Ông sáng tác từ rất sớm và đã đứng trong phong trào Thơ mới ,nổi tiếng với tập Nghẹn ngào ( giải khuyến khích của Tự lực văn đoàn). Ngoài thơ, Tế Hanh còn dịch nhiều tác phẩm của các nhà thơ lớn trên thế giới, viết tiểu luận phê bình văn học, thơ thiếu nhi. Nhắc đến nhà thơ Tế Hanh nhiều thế hệ học sinh không thể quên 2 tác phẩm " Nhớ con sông quê hương"và "Quê hương" đã làm lay động tâm hồn của biết bao bạn trẻ trên ghế nhà trường.Tưởng nhớ ông,xin đăng lại bài thơ Quê Hương theo trí nhớ của một cậu học trò đã học thơ ông cách đây hơn nữa thế kỷ
Quê hương
Làng tôi ở vốn làm nghề chài lưới
Nước bao vây cách biển nửa ngày sông
Khi trời trong, gió nhẹ sớm mai hồng
Dân trai tráng bơi thuyền đi đánh cá
Chiếc thuyền nhẹ hăng như con tuấn mã
Phăng mái chèo mạnh mẽ vượt trường giang
Cánh buồm giương to như mảnh hồn làng
Rướn thân trắng bao la thân góp gió
Ngày hôm sau ồn ào trên bến đỗ
Khắp dân làng lũ lượt kéo ghe về
Nhờ ơn trời biển lặng cá đầy ghe
Những con cá tươi ngon thân bạc trắng
Dân chài lưới làn da ngăm rám nắng
Tỏa thân hình nồng thở vị xa xăm
Chiếc thuyền im bến mỏi trở về nằm
Nghe chất muối thấm dần trong thớ vỏ.
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Mầu nước xanh, cá bạc, cánh buồm vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!
TẾ HANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét