THƠ HOANG THI THIEU ANH
LÃNG KHÚC
Khi buồn
em sẽ ngồi đây
ngước nhìn màu lá
và nghe tiếng reo vui,an ủi của mùa
Khi buồn
em sẽ ngồi đây
buông nghiêng mái tóc
chảy dài trên bờ vai đùa cùng cơn gió ,hiu hắt
Khi buồn
Em sẽ ngồi đây
tay đan tay
mềm như tơ sợi
êm đềm như mây chiều thu,se sắt
Khi buồn
sầu bi em
dâng đày trong mắt
trong veo dòng nước
nhạt nhòa mùa thu…
BẤT CHỢT
Bất chợt một ngày
Bất chợt nắng…
Bất chợt một ngày
Bất chợt mưa…
Bất chợt gặp Anh
Bất chợt nhớ
Bất chợt mộng về
Bất chợt
Yêu?
NIỀM YÊU BẤT TẬN
Ngày mai rồi sẽ khác phải không anh
Bầu trời sẽ trong hơn đôi chút
Nắng sẽ vàng
Và gió sẽ êm ái hơn
Rồi
Em sẽ bước ra
Cuộc đời!
Lụa là,mê đắm.huyển hoặc
Sẽ dạo chơi
Sẽ cười,sẽ hát,sẽ vui
Say sưa men đời
Chơi vơi,nghiêng ngã
Và em sẽ chôn tất cả
Dưới đáy trái tim
Một niềm yêu bất tận
Riêng mình!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét