Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

GIỌT MẮT MÂY BUỒN - NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ


Người bất cẩn để quên chùm hoài niệm
nên bàn tay cứ mọc nhánh nỗi buồn
em bất cẩn để nỗi buồn tiệm cận
vệt lá vàng im lặng cuối mùa thu

Em mở đầu câu thơ bằng hôn ước 
với hôm qua với trời đất, vành môi
một chút xa chút nhớ chút bồi hồi
ồ trớt quớt! thơ thì thầm rứa đó 
Biểu tượng cảm xúc colonthree
Kể từ đó thơ về nằm với cỏ
mỗi ngày qua thơ nhuốm nỗi buồn xanh
em bất cẩn ngoái về phía có anh
phố ngơ ngác, và giọt mắt mây buồn...

n.h.a.t

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét