Nơi tuổi thơ tôi có những đêm buồn
Trời thực lạnh, tôi ấp lồng than đi theo mẹ
Phố âm u, những con đường phố Huế
Mấy khu vườn đóng cửa kín chiều hôm
Nơi bạn bè tôi thành những gã cô đơn
Khói thuốc, cà phê, tháng ngày trống rỗng
Câu thơ viết như sông Hương mơ mộng
Mà trái tim đã là sỏi Ngự Bình
Nơi tình yêu tôi còn một màu xanh
Vuông cỏ hẹn, hoa tường vy đầy giậu
Tâm hồn em có bao điều ẩn giấu
Hương cau dịu dàng nói hộ đêm đêm
Tôi vẫn là một kẻ lạ thân quen
Đến với Huế, chưa hiểu lòng của Huế
Nghe những tiếng...mô, tê, răng, ri, rứa...
Ngỡ ngày xưa của Huế hiện về...
Hồ Ngạc Ngữ
16.4.2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét