Thứ Năm, 23 tháng 4, 2015

HEO MAY VÀ BÃO - HOÀNG THỊ THIỀU ANH

Ảnh của Huế Đinh Mai.
Lòng anh cơn bão lớn
Lòng em là heo may
Bão như cơn cuồng nộ
Rơi buốt theo tháng ngày

Tình em như heo may
Suốt mùa yêu thổi mãi
Anh ơi, anh có hay
Khẽ thôi mà tê dại!

Thứ Năm, 16 tháng 4, 2015

PHỐ HUẾ - HỒ NGẠC NGỮ


Nơi tuổi thơ tôi có những đêm buồn
Trời thực lạnh, tôi ấp lồng than đi theo mẹ
Phố âm u, những con đường phố Huế
Mấy khu vườn đóng cửa kín chiều hôm

Nơi bạn bè tôi thành những gã cô đơn
Khói thuốc, cà phê, tháng ngày trống rỗng
Câu thơ viết như sông Hương mơ mộng
Mà trái tim đã là sỏi Ngự Bình

Nơi tình yêu tôi còn một màu xanh
Vuông cỏ hẹn, hoa tường vy đầy giậu
Tâm hồn em có bao điều ẩn giấu
Hương cau dịu dàng nói hộ đêm đêm

Tôi vẫn là một kẻ lạ thân quen
Đến với Huế, chưa hiểu lòng của Huế
Nghe những tiếng...mô, tê, răng, ri, rứa...
Ngỡ ngày xưa của Huế hiện về...

Hồ Ngạc Ngữ
16.4.2015

Thứ Tư, 15 tháng 4, 2015

THƠ TÌNH NGƯỜI ĐÀN ÔNG 70 TUỔI - TRẦN VẠN GIÃ



Cuối tháng ba gió chìm trong nổi nhớ
Dạt cánh chim trên đồng cỏ gọi mùa
Hay là tôi trở về nhà gọi gió
Để thổi qua thơ một chút hương thừa

Đừng níu tay tôi sợ tan làn sương mỏng
Sợ tính đa tình tan vào mênh mông
Đừng thắp cho tôi thêm nhiều ánh lửa
Sợ vấp hoàng hôn dưới bước chân mình

Chiều trầm tư trang sách cũ lặng thinh
Nhìn bài thơ tình.Giật mình hư ảo
Chén trà lạnh.Tiển đò qua bến khác
Quay lại đồi sim.Sim tím tự bao giờ

Già sinh tật .Cỏ non chờ mưa hạ
Tôi loay hoay không thoát khỏi đàn bà
Suốt đời tôi dòng sông không tỉnh lặng
Suốt đời tôi chìm nổi khúc tình ca.

TRẦN VẠN GIÃ

Thứ Năm, 2 tháng 4, 2015

NHIỀU KHI - HOÀNG THẢO LỌ LEM

Nhiều khi dừng lại một giây
Trong cuộc đời đó để xây ân tình
Nhiều khi mình thưởng chính mình
Một ngày thanh thản đến từng phút giây



Nhiều khi mình thấy một ngày
Qua nhanh quá đỗi còn mình đứng yên
Nhiều khi mình thấy truân chuyên
Như hòn đá chọc khuấy yên mặt hồ

Nhiều khi mình thấy mình ngu
Tại sao mình cứ lu bu trong đời
Nhiều khi mình ngỡ đã về
Sao chân mình cứ vụng về loay hoay

Nhiều khi mình thấy mình hay
Người mê, mình tỉnh, người say, mình vờ
Mình đâu cần một ván cờ
Mình là mình, cứ làm thơ, vui rồi...

Thứ Tư, 1 tháng 4, 2015

TỨ TUYỆT VỀ QUÊ - TRẦN DZẠ LỮ



1/Ở ĐÔNG HÀ
Ngọn gió Nam Lào không thổi bạt
Đông Hà chằm(*)lại một sắc xuân
Đường lên Lao Bảo còn thơm ngát
Hương cafe dịu ngọt, đằm đằm...

2/Ở QUẢNG TRỊ
Thấp thoáng trong chiều cát trắng ơ
Bóng em yểu điệu vẫn chưa mờ
Giọng ai trọ trẹ bên thành cổ
Phải gọi ta về đan nét xưa?

3/Ở NONG
Mù sương đậu xuống hoa thầu đâu(*)
Mới sớm răng mà đã nhớ nhau
Trong nớ, em có thầm nhắc khẽ
Sao anh ''nhảy mũi'' quắt quay sầu?

4/Ở CHỢ THẦN PHÙ
Thoắt, tôi rớt xuống chợ Thần Phù
Mỏi mắt tìm mua hoa phù du
Hoa không ai bán, tình không thấy
Chỉ thấy sương đầy trong gánh rau...

5/Ở TRUỒI
Chè Truồi không ngải mà say
Áo ai xanh đến thèm lây lất nhìn
Giật mình, nhớ nụ cười em
Mong vô trong đó đong thêm tình đầy!
TRẦN DZẠ LỮ

(*) Những từ mang ngữ nghĩa địa phương

-Chằm: vá, đan, khâu
-Hoa thầu đâu: hoa sầu đâu
Top of Form





Đâu cần phải đến Nhật
Và Đà Lạt mù sương
Ở Saigon vẫn có
Đường hoa mang tên em...

Anh Đào cuối tháng Giêng
Sắc hoa bừng đến lạ
Anh vội vã tìm em
Sóng đôi về nơi đó

Con đường Điện Biên Phủ
Phơn phớt hồng hoa thơm
Hạnh phúc mình đu đủ
Trong lạch máu đường tim...

Nói vậy anh vẫn tin
Em mơ mòng đến Nhật
Ngắm Anh Đào rất thật
Nơi đảo người thênh thênh!

Rượu Sa kê ngọt hiền
Đêm xa, em độc ẩm
Xứ Phù Tang rất lạnh
Chùng nỗi nhớ cùng anh?...

Nói vậy anh vẫn thương
Em một lần đến Nhật
Một lần rồi mai mốt
Ra sao cũng cam lòng...
TRẦN DZẠ LỮ