Thứ Năm, 11 tháng 12, 2014

THƠ HOÀNG LỘC

ở nơi ấy em rất buồn có phải ?
ngày âm u cơn nắng cũ không về
em đứng xới nồi cơm bên bếp lửa
khéo tro đời kẻo lại bị chồng chê ?

thì em chọn và em đang được sống
những mơ màng thiếu phụ bỗng xanh xao
cả cái thuở trời trong và gió lộng
dấu trong em – cũng vội vã tan rồi

ta biết chẳng còn yêu ai hơn được
chiều heo may buốt xé nỗi tan lìa
em cứ tưởng ta yêu ai cũng được
thì ngọn nguồn còn nhắc nhở làm chi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét